Trong cuộc sống luôn tồn tại nghịch lý: Càng có nhiều càng thấy thiếu. Càng làm được việc lại càng được giao thêm việc, càng giúp được nhiều người lại càng bị nhờ nhiều hơn, và càng ngày ta càng bị nghịch lý này đầy đoạ, càng phát triển ta càng vất vả, đau khổ và áy náy.
Chúng ta quá coi trọng học “thêm” mà lại quên mất học “bớt”. Chúng ta nói có với quá nhiều việc tốt, rồi cuối cùng không làm việc tốt nào. Chúng ta cố gắng làm hài lòng tất cả mọi người để không cảm thấy ấy náy, cuối cùng lại luôn áy náy vì chẳng làm hài lòng ai…
Lời từ chối hoàn hảo – William Ury