“Kinh nghiệm nhất loạt của tôi đã cho tôi một niềm xác tín theo đó không có một Thượng đế nào khác hơn là Chân lý…
Muốn đối mặt cùng cái linh hồn phổ quát và thấm nhuần khắp nơi của Chân lý ta phải có thể yêu thương sinh vật hèn mọn nhất như chính thân mình. Và một con người khát khao điều ấy thì không thể bỏ ra ngoài hay lánh xa bất cứ một lãnh vực nào của cuộc sống. Đấy là lý do vì sao lòng yêu chuộng Chân lý của tôi đã lôi kéo tôi vào trường chính trị; và tôi có thể nói không chút ngần ngại, nhưng với tất cả sự khiêm cung, rằng những người bảo tôn giáo không dính líu gì đến chính trị chính là những người không hiểu tôn giáo nghĩa là gì. Sự đồng hóa mình với mọi sinh vật khác không thể nào thực hiện nếu không có một sự thanh luyện bản thân; không thanh luyện bản thân thì sự tuân theo luật Bất hại chỉ là một giấc mơ trống rỗng; một người không có tâm hồn trong sạch thì không thể nào trực nhận Thượng đế. Do đó sự thanh luyện bản thân phải có nghĩa là sự thanh luyện trong tất cả phạm vi của đời sống. Và sự thanh luyện bản thân tất nhiên phải đưa đến sự thanh luyện hoàn cảnh…”
•Mahatma Gandhi