Đôi khi thay đổi sẽ giúp cuộc sống tốt hơn

Khu vườn mùa hạ được kể rất nhẹ nhàng và yên tĩnh. Nhưng bên dưới lớp ngôn từ giản dị ấy, ta nhận ra mỗi nhân vật đang dần thay đổi. Kiyama không còn nghĩ mình yếu đuối, dám đương đầu với người khác để bảo vệ bạn mình; cậu đã có thể ngăn cản mẹ uống rượu và tự tay gọt lê cho bà. Yamashita đã thôi tự ti về thân mình quá khổ và ước mơ trở thành chủ cửa hàng cá của mình. Wakabe đã có thể đối diện với sự thật, kể ra câu chuyện thật sự về cha mình; ông không phải lính cứu hỏa hay thám tử, ông ta chỉ là một người đã có gia đình và những đứa con khác mà thôi. Ông cụ cũng đã thay đổi, ông không còn xem tivi suốt ngày và chỉ ăn thức ăn nhanh nữa, ông cùng ba đứa trẻ dọn dẹp nhà cửa, đi chợ mua thực phẩm tươi.

Không biết từ lúc nào tất cả đã thay đổi. Có lẽ do giọng văn quá đỗi nhịp nhàng và chậm rãi, ta không thật sự nhận ra quá trình thay đổi của các nhân vật, chỉ biết, khi ngẫm lại, họ đã khác trước. Bọn trẻ đã trưởng thành và ông cụ cũng sống tốt hơn. Từ một trò chơi thám tử thất bại, họ đi vào cuộc đời của nhau, chấp nhận nhau và cùng nhau thay đổi.

-Kazumi Yumoto-